Những Mùa Đông Yêu Dấu

Hum nọ nghe anh Voi Hồng hát mà nhớ Hà Nội ghê… Năm nay định ra HN mấy lần, mà rốt cục lu bu thế nào lại không đi được. Sắp xếp sao cho ở được khoảng nửa tháng mới thích chứ, lâu lâu thăm bạn bè mà chỉ vài ngày thì chả bõ. Bây giờ chuyển mùa rùi nhỉ? Haizz, chắc lạnh lắm. Thế thôi chờ năm sau vậy. Đã bảo tớ là con mèo sợ rét… hè hè. Gửi chút nắng cho các bạn, tớ lại tiếp tục cuộn tròn trong chăn, mở điều hòa.

Trong ảnh entry là tớ năm Freshman đóa, 19 tuổi. Để có cảm xúc hát bài này thì tớ phải nhớ lại một vài kỷ niệm cũ khi ở NY… dẫu biết rằng cái lạnh cóng ở đấy phải khác hẳn cái rét cắt da cắt thịt ở phía Bắc nước ta rùi (nghe đồn vậy, sợ lắm chưa dám thử).

Nhớ xem nào… Lúc đấy nuôi tóc dài, vừa giữ ấm cho tai, vừa tiết kiệm phí cắt tóc luôn. Đi ra đường là phải mặc bao nhiêu là áo: áo lá, sơ mi hoặc áo thun, áo len, măng-tô to đùng. Không thể quên găng tay, mũ len, khăn choàng. Tớ có 3 bộ găng tất cả, đều được mua ở Đà Lạt. Ấm phết. Dùng suốt 3 năm luôn nhé (ki bo không đỡ được). Có lần găng bị rách, tớ tiếc quá lấy chỉ loay hoay khâu lại, vật vã một lúc cũng xong. Ta nói, ở nước ngoài cái gì cũng biết làm, về đây… vô tích sự. Mẹ tớ còn không tin là tớ làm được cơ mà kakak. Hờ, lười để mà chết cóng à?

Kỷ niệm đau thương là lần học thi ở thư viện… 2h sáng về lại ký túc xá, tay ôm một đống sách. Đã cố đi chậm rồi, mà đường trơn quá vẫn té oạch. Đau bàn tọa kinh khủng, tài liệu giấy tờ bay tán loạn, ức ức ức đến không khóc được. Ngồi thừ ra 10 phút vẫn phải đứng dậy mà đi tiếp. Căm mùa đông lắm nhé! Hừm hừm. Nhưng cũng không phủ nhận là nhờ nó mà mình mới trưởng thành được…

Mà, hình như chả liên quan lắm. Ý là mình đang nhớ lại “lạnh” là như nào thôi, hehe. Nghĩ về chuyện khác thiên về nội tâm hơn nào.

Mùa đông 2 năm trước là thời điểm mình quen người yêu Hà Nội… Đó là một câu chuyện không dài lắm và không buồn lắm, nhưng nhớ lại vẫn thấy một chút xao xuyến, bồi hồi. Bây giờ cũng bình thường. Chỉ buồn cười là cả đời nói giọng Nam, quen người ta có 3 tháng mà dạo đấy, tất cả ngôn từ đều bị Bắc hóa. Lý do đơn giản là nói giọng Nam nhiều khi em í không hiểu, mà 2 đặc tính của mình là học hỏi nhanh và thích chiều ý người yêu. Bị papa mắng, bảo sao nói giọng lơ lớ như dở hơi. >_< Hè, hồi tưởng chuyện vui thôi, kỷ niệm buồn thì để lại đây.

Tôi từng mơ ước nhiều
Cứ bên ai buồn vui sớm chiều
Cứ cho ai tin yêu rất nhiều
Mà tình yêu ai người thấu hiểu?

Hà Nội hàng năm từng khi gió lạnh
Nhắc tôi rằng con tim rất ngây thơ
Yêu một giây phút miệt mài
Thương còn thương suốt cuộc đời
Ai ngày xưa đã quá xa xôi?
Ai vừa đây đã quá thân quen?
Trái tim người… cứ xoay tròn bốn phương.

Mùa Đông xa nhau, biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ?
Mùa Đông gặp nhau, khát khao… được gần nhau hơn
Còn lại trong tôi những mùa Đông yêu dấu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt lành.

Robbey – Những Mùa Đông Yêu Dấu

Mic đeo tai cố định chán quá, phô còn hơn CT hic.

28 responses to “Những Mùa Đông Yêu Dấu

  1. em bịt khẩu trang vì lúc đó vừa dow một bài anh ROB hát về máy ..hé hé hé

  2. mèn ôi hình nài từ những 2005 anh nhở ?

  3. ôi mình mà vào blog anh robb là cứ tem =))
    ảnh mới wá =))

  4. ôi mình mà vào blog anh robb là cứ tem =))
    ảnh mới wá =))

  5. ^^, c/s của anh thú vụ lắm, 1 mình mà vui

  6. Không biết đã có ai nói với anh rằng, vẻ ngoài của anh trông giống con trai HN hơn là con trai SG anh ah :P.
    Bài hát rất dễ thương, và cũng đủ ấm áp để người ta nhớ đến ‘một câu chuyện không dài lắm và không buồn lắm’, anh nhỉ.

  7. ak ak…giờ mới biết a M từg có homie người HN ;))…hí hí
    ghê ghê, mà nhìn hình a 19 tuổi giốg robinson qá kakaaa

  8. haha hình này quen ơi là quen ..

  9. trông dạn dĩ quá…nhìn ngây thơ phát sợ ;))

  10. Entry đều ổn cho tới khi… bài “Những mùa đông yêu dấu” do anh hát…:D Tại e nghe Tấn Minh hát hay quá ùi, nên…:D

  11. ui, the’ em ko dam’ qua NY roi 😦
    chuyen ng cu~ cua anh ng HN, em con` nho’, hoi trc’ anh viet blog ve` chi do’ cung nhieu 🙂

  12. hình minh họa đẹp một cách kinh khủng ,không dow bài nì về nghe vì tối muốn ngủ ngon ,ko gặp ác mộng .
    đính chính///////:ảnh avatar em có mặc quần ,anh nhìn với xúc cảm ra sao mà thấy em truồng ra đấy hả ?

  13. 19t à? Hèn gì nhìn anh ngây thơ thế :”>

  14. cái hình nhìn ngố ngố,ngu ngu..kakaka=]]=]]

  15. 19 tuổi ngây thơ ớn
    hé hé
    mà năm 21 tuổi iu ng Hà Nội á, thích nhờ

  16. Ngây thơ dễ sợ anh Robey à ^^
    ý, mà em đang comment cho anh trong cái lạnh HN nè 😉

  17. cái ảnh hay wa’ mức ha a Rob^^.e thix bài này!

  18. Bai nay la bai giup em vuot qua vong audition nay :p

  19. đoạn đầu là giọng văn ngọt ngào hồi tưởng về kỷ niệm… đến câu cuối là chuyển sang đanh đá của thời hiện đại!!!

    cái hình hùi đó anh hơi ngố… cái vẻ mặt thì trẻ nhưng ko đẹp = bây h anh ạ :X 😀

    còn bài hát, em nhận xét theo cách của anh Hồ Hoài Anh nhá: em hát bài này chưa được trơn tru lắm em Rob àh, chưa đc sạch sẽ trong câu từ, chưa có tròn vành, rõ chữ… chỉ có tâm trạng là ổn thôi… Kỷ niệm ùa về….

    em cũng rất nhớ Hà Nội, mùa đông năm trước em cũng iu 1 anh HN :”> … cũng đc gặp nhau vào cái lạnh ấy… nhưng em thấy ấm áp…… năm nay mún ra HN lần nữa… mún đc lạnh nhưng trong tim lại ấm áp… :”> :”> hehe

  20. Trung: nghe chưa hết bài sợ lăn ra ngủ đấy em ạ, anh phô chứ ko chua đâu! =)) Em kinh!

    Gấu: ui, giờ vẫn ngây thơ mà! 8->

    Bibi: có mà em ngu ngu í. :”>

    Wenmin: bình thường thôi.

    Penguin: thx em, cũng đang nhận đc từ nàng Máy Lạnh nè. 😛

    msPink: thx em. :X

    breath of Wind: đâu dám cạnh tranh với Tấn Minh đâu em. Nói bắt chiếc bé Hoàng Yến thì: Anh chỉ hát theo cảm nhận của 1 cậu bé 15 tuổi chưa từng trải qua mùa đông ở Hà Nội (ăn gian tuổi 1 tí =))

    Toàn: ừ chúc em lạnh vui vẻ nhé!

  21. Em cũng muốn ra Hà Nội 😉
    Muốn đi hà nội muốn cảm giác lạnh rợn người í

  22. Bi jờ thì nhìn mặt anh gian gian chứ có ngây thơ đâu ạ hihi =))

  23. thời kì huy hoàng đấy nhểy =]]]

  24. hơ bây giờ nhìn k dạn dĩ nữa rồi, cũng chẳng ngây thơ nữa….thành cáo già gian ác ;))

  25. Ru: 2004 chứ. 😀

    Kann: ủa làm j mà lăn lộn ra vậy e? 😀

    Yuri: 1 mình là sao? Em là ai mà biết c/s của anh? 😀

    Xíu: thx em, anh xem đó như 1 lời khen. :”>

    Nguyên: mặt mày nhẵn nhụi thế mah Robinson là seo? B-)

    Mama: post trên YAN rùi mà. XD

    Mask: dạn dĩ với ngây thơ có đi cùng nhau được hả? :”>

  26. Hay quá.Anh ơi cho em xin cái beat đi!

Gửi phản hồi cho Brown Eyes Hủy trả lời