Monthly Archives: Tháng Mười 2007

Halloween Fun

Nhân dịp Halloween mời các sao nước ngoài hóa trang thành sao ta nha!

Đầu tiên là Mr. Hải béo. Tình hình là khi có tuổi thì H2 sẽ trông như này, hy vọng là sự nghiệp lúc đó cũng tầm cỡ anh Hoa hehe. Ôi dưng mà xem lại, cái ông nài là ANDY LAU chứ đâu phải JACKY, Heritage bị điên.

HoangHai

Kế đến là Vietnam Idol Bi heo. Các bạn thấy gì hok? Mấy chị Nhật Bản phải đi phẫu thuật để giống Bi cơ đấy , nhất là chị Ayumi 97% thì sợ rùi kaka. Đùa chứ iu chị Ayu, chị í fải chỉnh sao cho mắt be bé lại tí mới Bi hí đc kaka.

PhuongVy

Sau Nhật Bổn thì đến các chị Hoa và Hàn cũng học đòi giống ku Bi hía hía.

PhuongVy2

Tớ thấy tấm nài Bi và Tata như 2 chị em.

PhuongVy3

Các chị phương Tây thì tòn theo style của Trà My.

TraMy

Hoàng tử péo Xuân Linh có nét đẹp rất nà tổng hợp haha.

XuanLinh

Sau sự kiện “toàn giống nữ” năm ngoái thì hên ghê, loạt ảnh năm nai của tớ đã MAN hơn kaka. Đây chính là bằng chứng điển hình hú hú. Mà công nhận, Richard Gere mà… cạo râu là giống tớ kinh khủng! Ai hông tin dùng chức năng chuyển đổi của My Heritage là bít.

Rob

Anh Won Bin bắt chước kiểu cười của tui nè. Còn bé Haley cũng có triển vọng giống tui luôn.

Rob02

Quả nài thì lại bị các chị gái copy style gòi, ngượng ghia hix.

Rob03

Đấy nhé, rõ ràng Won Bin copy style của tớ oaoaoa. Chị Alba, đừng né tránh, hãy ra mặt đi!

Rob05

Lần này thì anh Lee-Hom đã tiếm ngôi Won Bin. Kanye nữa, tớ biết thần tượng và fan luôn có điểm giống nhao mà kaka.

Rob06

Bonus: Quả ALL-GIRL Heritage năm ngoái, shock hàng thế! +___+ Toàn 74% trở lên thì sợ rồi.

748652_416569c4c7b6544h27c518

Còn quả này là một người bạn mới làm “tặng”. Hận hận hận!!!

HHHAT

Hate That I Loved You

491345434_4a3a915b89_o

Yêu nhiều thế
Thiết tha bao nhiêu
Vẫn không thể chịu nổi.
Tại sao mọi việc em làm đều khiến tôi phải mỉm cười?
Tôi có thể không thích em một khoản thời gian không?

Không để tôi như thế
Em làm tôi bực bội
Rồi lại hôn tôi
Mọi phiền muộn chợt bay biến
Không nhớ rõ em đã làm thế nào?

Ghét nhất khi…
Em biết mình phải làm gì
Để tôi không thể nổi nóng quá lâu với em
Bởi điều đó là sai.
Ghét nhất khi…
Em biết cách làm tôi xúc động
Để tôi không muốn tranh cãi
Tôi hận mình vì thương yêu em.

Em hoàn toàn biết quyền năng của mình
Điều khiển được mọi khóc cười của tôi
Và thật không công bằng
Vì em đã lợi dụng một sự thật rằng
Tôi yêu em nhiều hơn tất cả mọi lý do.

Và tôi ghét cái cách tôi yêu em nhiều thế
Khó chịu vì tôi đã cần thiết em
Tôi đã không thể bỏ mặc em
Yêu
Và ghét cái sự yêu.

Một ngày nào đó ma thuật của em sẽ không ảnh hưởng đến tôi
Và mọi va chạm sẽ không còn làm tôi yếu đuối
Nhưng
Không ai trên thế giới này có thể biết về tôi theo cách của em
Em và câu thần chú của em.

Rihanna & Ne-Yo – Hate That I Love You

Bạn đã từng từ chối một nụ hôn, gạt bỏ một cánh tay, chờ đến khi người đó ngủ mới hôn lên má? Tôi đã.
Bạn đã từng tát một người rồi ghì bờ môi hôn thật sâu? Tôi đã.
Bạn đã từng hôn một người và nhận lại quả tát của mình? Tôi đã.

Thế đấy. Là cảm xúc của một ngày tháng 5.

Mà đó không phải là tình yêu, là tình ghét. Vậy đi.

Mặt Trời Xanh

Mấy hôm nay mất hứng viết blog, dù nhiều đề tài vẫn còn gác lại đó.

Tính mình vậy. Có những người gây chú ý mấy mình cũng chẳng thiết tha. Nhưng một vài người thì lẽ ra nên biết bản thân là ai và không nên phát biểu linh tinh. Còn nhắc đến là còn ít nhiều quan tâm, có chối đâu? Vậy đi. Đừng nói năng đụng chạm gì đến nhau nữa.

Cũng may là có một thói quen mới rất giải tỏa stress – Mashing. Mấy hôm nay ngày nào cũng nhận được khoảng 20 invitations, add thả giàn luôn mà hok sợ hết giới hạn như bên 360. Ngày đầu tiên mình làm Mash là đã kiến tạo profiles cho 500 email accounts trong Yahoo! Address book roài, hình như là nó kèm cả YM với 360 list hay sao í, chứ chả hiểu quen ở đâu mà lắm thế! Đến giờ họ vẫn chưa xác nhận tài khoản hết nữa hehe. Thui kệ, càng đông càng zui!

Tuy nhiên, bây giờ muốn tìm bạn trong friendlist khó quá trời. Nhìn vào list thấy 550 người là chóng cả mặt rùi… Phải dời 50 người sang nhóm Best Friends để tiện theo dõi hic. Nhóm này ban đầu chỉ có 10 người bạn thân, nhưng sau đó nới ra thêm cho “Những bạn quan tâm mình”, “Những bạn mình quan tâm” và “Những bạn viết blog hay and/or mash đẹp”.

Phần Guest Book của Mash tương tự Quick Comment của 360, nhưng có thể chèn một số hình ảnh be bé vui vui. Như Khanh ú sáng sáng hay gửi breakfast cho mọi người, thèm nhõ dãi! Nhờ tính năng này mà mình cũng thích đi sign lung tung hơn, chứ không lười comment như bên 360 hehe.

Hiện tại mỗi Mash dùng một loại counter, chưa có cái nào là chính thức của Yahoo! cả, nếu không chuyển Page Views từ 360 sang thì thôi cứ để trống thế là tốt nhất. Phải có một cái base cố định nào thì mới xứng đáng để “cố gắng” chứ haha.

Phần blog còn hơi chán, chỉ có thể dựa vào chức năng RSS của 360, mà định dạng của phần text hình như cũng bị biến đổi khi xem ở trang Mash.

Dạo này có phong trào kill pet. Dã man nhất là Mr. Chócólác, mà may mắn cả tuần hok bị dính chưởng tên đồ tể. Dưng mà… Uổng công mình nuôi con Đầu Khoai Tây mập ú, rốt cục nó cũng không thoát huhuhu. Hôm kia thì bị con cháu Miu cưỡng, hôm nai bị Kurt khùng híp chết 2 lần. Chết 3 lần – Thắp 3 nén nhang vậy.

Viết linh tinh nãy giờ cũng vui vui rồi. Mash cool mà, kết hợp thêm một số feature sẵn có của 360 là ổn. Chưa quên đâu đấy, Page Views, Quick Comments, Blog Comments và Testimonials của chúng tôi – đề nghị đại gia Yahoo! đừng quên nha!

Sáng nay đi ăn sinh nhật anh Pass, sắp bước sang tuổi 30 rồi mà nhìn vẫn như 16 tuổi (?!) Chả hiểu như nào, sao lại có người trẻ lâu thế hic. Kết quả của Yoga đấy! Hay là mình cũng tập, một cách giữ đầu óc tĩnh hiệu quả mà. ^_^

Đi Kul gặp Khanh ú và bà Tiên. Nguyên văn là lúc 11h vừa thấy nàng công chúa tuyết “Khép lại khép lại” trực tiếp trên đài Đồng Nai mà 3h đã yên vị tại quán gòi. Mà để ý mới thấy dáng Tiên hơi bị chuẩn, thèm chân dài quá hichic.

Lâm – thx and sorry, anh không biết nói gì hơn…

Tối xem TV 1 tí, nghe được vài bài hay. Đầu tiên phải kể đến Hà Hồ yêu dấu, giọng nghe lúc nào cũng phê phê, mà live ngày càng tốt. Hôm nai chị Hà hát Như Chưa Bắt Đầu, sau đó đến một bài tự sáng tác cho album mới, nếu nhớ không lầm thì tựa là Khi Ta Yêu Nhau. Phối R&B theo cách hơi hướm Timbaland, ý là nghe futuristically cool chứ không phải đạo nhạc nha hehe, còn Hà thì nhảy bốc như Beyoncé. Quần áo rất kín đáo nhưng vẫn vô cùng sexy. Vol. 4 mà được như này hết thì ổn quá!

Hồ Ngọc Hà – Như Chưa Bắt Đầu

Phương Linh hát Ban Mai Xanh hay, nhưng vẫn giống giống Khánh Linh hehe. Biển và Ánh Trăng ũng hay. Yêu Linh nốt, nãy giờ nghe lại mấy bài của PL… ^_^ Dưng mà đến phiên HAT solo sợ quá, nguyên đoạn đầu Với Anh hát lệch tông hết trơn luôn, hic. Mỹ Linh mà nghe được chắc bả lại dập cho bờm đầu kaka.

Phương Linh – Ban Mai Xanh
Phương Linh & Hà Anh Tuấn – Biển và Ánh Trăng

Chuyển sang kênh VTV3 thì lại đến chị Khánh Linh hát bài gì đấy của chú Lê Minh Sơn, hợp giọng, nghe cũng thích. Thế thôi, nghe mấy bài nhạc hay cũng đủ vui rồi.

Hiện tại đang nghe lại album Muốn Nói Với Anh của Hà, hay hay. Đồng thời đang chat với hội nhí nhố chờ sinh nhật Thăng Long iu rấu…

Xóa 2 entries trước theo mong mún của birthday crow hehe, tặng thim quà mới vẽ 5 phút trước.

thanglong


Bambi

Love is the ugly, terrible business practised by fools!

Hôm nay xem một phim thiếu nhi trên HBO, chả biết tựa, nghe được quote này từ cậu nhóc và… gật gù.

Thời gian gần đây “tiếp thu” nhiều từ Animax, Cartoon Network và Disney Channel hơn trước, tinh thần đang Châu Bá Thông hóa hehe. Nếu xem CN như một công cụ để giải stress hiệu quả với những trận cười xong rồi quên ngay, Animax như nơi thăng hoa của trí tưởng tượng khi bạn được xem đủ thứ tuyệt chiêu đánh đấm, thì Disney lại chính là nơi bạn tìm lại sự trong vắt của tâm hồn chục năm về trước. Hị hị, nghe thấy mình già ra phết (đưa tay bứt bứt râu).

Tôi vẫn thích phim vẽ tay hơn là 3D, dù bây giờ phải 3D mới có lời – tất cả các phim hoạt hình vẽ theo kiểu old-school của Disney từ Hercules về sau đều lỗ vốn! Cũng buồn. Cứ nhìn Shrek, Ice Age, Toy Story… – Cuộc chạy đua của các đại gia về vốn liếng đầu tư cũng như công nghệ mới. Ừ, thú vị đấy, tôi không thể chối bỏ là mình cũng đã enjoy những tựa phim nêu trên. Tuy nhiên, chúng thực dụng, chúng thế-kỷ-21 quá! Cứ như kiểu phụ huynh bảo con mình đừng tin vào ông già Noel làm gì. Bọn trẻ con thời nay có rất nhiều, nhưng chúng không có được cái mà thế hệ chúng tôi đã từng có. Không mơ ước, không tin vào những điều kỳ diệu thì bạn sẽ trưởng thành với một tâm hồn nhạt nhẽo và một cái đầu lạnh lùng trước những gì diễn ra xung quanh. Quả đất xoay tròn, và đồng tiền vẫn sẽ lăn thật tròn. Thế thôi.

Tối vừa uống sữa chua vừa xem Bambi, một trong những tác phẩm classic của Disney, lần đầu tiên ra mắt vào năm 1942.

Đây chính là cuộn băng thứ 3 tôi có được năm lớp 1, sau Xì Trum và Cậu Bé Rừng Xanh. Chả là thế này, ngày bé cứ mỗi lần nằm trong Top 5 mỗi tháng, hoặc có thành tích gì đặc biệt thì ba mẹ sẽ thưởng cho một video hoạt hình. Đương nhiên, lựa chọn ưu tiên của tôi bao giờ cũng là Disney, sau đó đến… Sailor Moon, và kế nữa là những phim gì liên quan đến mèo hehe. Quay lại với Bambi, đây chính là đầu phim tôi thích nhất. Hồi đó, tua đi tua lại xem suốt, rốt cục băng nhão mất tiêu luôn hic. Cái bìa như này đây:

Bambivhscover

10 năm không xem lại, cảm giác vẫn như cũ, vẫn bắt gặp mình cười giòn giã trước sự ngố ngố iu iu của chú nai con. Nhưng nếu gọi là trùng khớp với nhân vật, phải kể đến thỏ Thumper, vì mỗi lần mình… sướng hay… khó ở – cũng thích đạp đạp chân như vậy haha.

Dễ thương là một chuyện, nhưng tài năng của ekip Disney là biến những gì hình thành từ tranh vẽ kia sống động như thật. Bambi chỉ là một hình tượng child-friendly hơn so với Animal Planet, thật đến mức như vậy! Những cảnh chú nhóc nhảy xa, nô đùa, leo núi đều được tỉ mỉ chăm chút từng động tác nhỏ, từ cái vướng víu trong những cái chân non đến cái đuôi ve vẩy. 1942. Just WOW!

Mà học được nhiều lắm. Tôi không thích đọc và xem những gì mang tính chất giáo điều quá lộ liễu, thông điệp được gửi gắm càng nhẹ nhàng bao nhiêu thì hiệu quả càng cao bấy nhiêu. Chỉ 3 giây Bambi giải thoát cho chú cánh cam khỏi lưới nhện – trong đoạn chú đi dạo với bố – cũng đủ nói lên rất nhiều điều. Great Prince of the Forest luôn dạy con mình cách cư xử, đi đứng như một hoàng tử – nhưng chưa bao giờ Ngài lên tiếng rằng “Bambi, con phải đối đãi thật tốt với abc.” Tôi chợt liên tưởng ngay đến các bậc phụ huynh cũng thường đốc thúc con mình học hành quá nhiều, mà đôi khi quên rằng trước khi thành tài, thành nhân mới là quan trọng nhất.

Tự học nhảy xa, tự giải thoát cho một cô nai trưởng thành, tự vượt qua những nhát gan của mình – chú nai bé lột xác một cách thuyết phục. Những lời dạy “phức tạp” của bố, chỉ khi Bambi thực hiện được, mới hiểu ra rõ ràng. Thì thế, hữu ích cách mấy thì lý thuyết vẫn mãi là lý thuyết. Chậc, mình lại dùng cái đầu người lớn để phân tích rồi, nhưng trong lúc xem thì đúng là…

Trong veo.

Little April Shower
Love Is A Song

Cảm giác hệt như khi mình nghe dĩa hát này…

Colbie Caillat – Coco

Coco_(Colbie_Caillat_Album_Cover)

1. “Oxygen” (Caillat, Reeves) – 3:51
2. “The Little Things” (Caillat, Reeves) – 3:45
3. “One Fine Wire” (Caillat, Reeves, Blue) – 3:36
4. “Bubbly” (Caillat, Re
eves) – 3:16

5. “Feelings Show” (Caillat, Reeves, Blue) – 3:09
6. “Midnight Bottle” (Caillat, Reeves) – 3:40
7. “Realize” (Caillat, Reeves, Blue) – 3:40
8. “Battle” (Caillat, Reeves, Blue) – 4:04
9. “Tailor Made” (Caillat, Reeves) – 4:29
10. “Magic” (Caillat, Reeves) – 3:24
11. “Tied Down” (Caillat, Reeves) – 3:06
12. “Capri” (Caillat) – 2:57
13. “Older (Bonus Track)” (Caillat, Blue) – 4:06
14. “Magic” (live with Jason Reeves)

Strong-R

Work it, make it, do it,
Harder, better, faster, STRONGER.

Stronger, commercial single đầu tiên trích từ album thứ 3 của Kanye West, Graduation, đã lần lượt chiếm lĩnh ngôi vị quán quân tại những thị trường âm nhạc lớn nhất như Anh, Mỹ, Canada, New Zealand, và cuối cùng là thống lĩnh cả United World Chart.

Nếu các bạn đọc blog tớ từ những ngày đầu, cũng hiểu rõ Mr. West chính là hip hop hero của tớ, ảnh hưởng đến phong cách rap nhiều lắm hehe. Một trong những rap tracks đầu tiên tớ viết lại lời, ghi âm và perform live là Gold Digger, sau đấy còn rework Touch The Sky. Thích Kanye từ những ngày đầu của Through The Wire, về sau lại càng khâm phục hơn, không chỉ vì anh vượt qua tai nạn thảm khốc để làm lại cuộc đời hoành tráng như vậy, mà vì anh không bao giờ dừng lại, luôn luôn phát triển và tự nâng mình lên một tầm cao mới.

Sau khi đã tác hợp thành công Hip Hop với những người anh em như R&B, Soul, Jazz Blues, đầu năm nay, Kanye đã gây bất ngờ khi hợp tác với Punk Rock Band Fall Out Boy trong remix của ca khúc This Ain’t a Scene, It’s an Arms Race. Và chỉ có Chúa mới đoán được những bước đi tiếp theo của anh, bởi việc mang Hip Hop đến với dòng Electronica như trong single Stronger thật… không tưởng! Just genius.

E hèm.

Thật ra khi rec lại bài này, có một tí nervous vì không muốn phá hoại thành công của thần tượng kaka. Dưng mà nghĩ nó phù hợp với bản thân mình, vả lại cái beat này thật không cưỡng lại nổi, nên cứ… nhạc reo là bắn liên tục thôi! Không tự quảng cáo nữa, listen for yourself. À nhắn trước là tớ chỉ mới test qua headphones, cứ lấy tai nghe và mở hết volume nhé hehe. Còn loa thì tớ không bảo đảm, ai bị đâm hộc máo ráng chịu acac. Enjoy!

Robbey – Stronger

D-d-d dat don’t kill me
Can only make me stronger
I need you to hurry up now
Cause I can’t wait much longer
I know I got to be right now
Cause I can’t get much wronger
Man I been waitin’ all night now
That’s how long I’ve been on ya

I need ya right now
I need ya right now!

What ya think?
Stick to rapping

4

Err we can bear your singing too =)

6

Regardless of the song, you’re always Strong-R ;))

5


Sign in to vote

Khi Phụ Huynh Nói Blog

Ba tui không rành về công nghệ thông tin cho lắm.

Hồi nhà còn bán kem, mấy người khách bạn ba hay ghé nhà nói: Con ông ngày càng nổi tiếng đó nha, dzô blog nó coi đi! (mà tui biết ai chết liền đó hehehe).

“Ê mày lấy cái lốc gì gì cho ba xem với.”

Tui đang nằm đọc Yugioh, nghe loáng thoáng không biết bão lốc gì ở đây, ậm ừ… “Con đang bận, trời đẹp vậy mà ba!”

Rất liên quan.

Dì tui ở Canada cũng hay vô đọc, rồi kể ba nghe “Thằng Mẫn ở nhà đi hát hoành tráng quá ta!”

“Sao mày đi hát không nói ba?”

Tui đơ mất 5 giây. Sau mới nhớ ra là diễn văn nghệ cho bên YAN có ghi hình, phải lên Youtube mò lại clip cho papa coi.

2 bên nhà nội ngoại truyền tay nhau cái blog tui, bây giờ ai cũng biết hết trơn. Tui hay bị bảo là không ăn ảnh mà cứ khoái post. Mà có sao? Tui đâu phải người mẫu.

“Mày tối ngày chụp hình cởi áo tung lên mạng. Giơ xương ra!” – Mẹ tui.

“Dzui mà mẹ.”

“You’re putting too much of yourself out there,” said my cousin.

“I always have been, dude.”

“It’s cool though. I enjoy reading it.”

“That’s the point.”

“Con đọc báo hôm nay chưa, Phương Thanh đang kiện blogger nào kìa.”

“Kệ bả đi ba ơi, chìm rồi kiếm chiện lên báo đó mà.”

“Ba chỉ nhắc vậy thôi, lên mạng ăn nói cẩn thận, dính kiện tụng mệt lắm.”

“Con đố mà kiện được, làm trò thôi. Với lại trước giờ con có nói gì sai sự thật đâu mà sợ?”

“Mà thằng kia viết cái gì?”

“Ba nói thằng nào dzậy?”

“Thằng con Phương Thanh kiện đó.”

Trời ơi…

Thằng nào ta?

Colbie Caillat – Bubbly

I’ve been awake for a while now
you’ve got me feelin’ like a child now…

If life were a painting…

If life were a painting…

And you were the artist. What would you paint?

Which Colors?

Chọn màu – cũng như hình thành cá tính của bạn. Con người sinh ra vốn đã thiên vị, sẽ có một ít màu bạn dùng nhiều hơn những màu khác. Việc vận dụng những màu phụ chỉ khiến cho màu chính của bạn nổi bật hơn thôi. Đấy là bạn đã biết cách phối sao cho khéo. Tùy. Đôi khi chỉ cần trắng và đen cũng đủ làm nên một bức họa ấn tượng.

What?

Bạn sẽ vẽ gì? Gia đình? Người yêu? Hay chính bản thân bạn? Those are the people who make more sense out of your existence. Cũng không cần nhất thiết phải có ai trong bức tranh. Thiên nhiên chẳng hạn, đẹp chán.

Where?

Bạn sẽ treo nó ở đâu? Nhà bạn? Công ty của bạn? Hay… trong tim bạn?

How?

Bức tranh sẽ như thế nào? Tĩnh? Động?

Mọi người sẽ nhìn thấy những gì trong bức tranh của bạn? Bạn biết đấy, có rất nhiều ngữ nghĩa được người ta diễn giải từ những bức tranh trừu tượng của Picasso, nhưng liệu đấy có phải là những gì người họa sĩ thực sự muốn thoát ra từ bản vẽ?

Khi nhìn vào bức tranh của ba, tôi thấy rõ một màu đỏ của tình yêu thương và sự hãnh diện về gia đình mình, một màu nâu của sự cần cù, một màu vàng của sự hòa đồng, một màu trắng của sự chân thật, và đâu đó là một xanh da trời của sự thông cảm và thấu hiểu. Tôi thấy ông bà nội, tôi thấy ba mẹ và 3 anh em chúng tôi. Phía đằng sau là rất nhiều bạn bè của ba. Tôi thấy ba treo bức tranh tại nhà tôi, vì ba vẫn luôn vẫn luôn đặt gia đình làm đầu. Trước khi tôi đi Mỹ, đó là một bức tranh tĩnh. Nhưng bây giờ thì đứa trẻ trông giống tôi trong bức tranh đã khiến nó phải chuyển động rồi.

Khi nhìn vào bức tranh của mẹ, tôi thấy màu hồng của sự nữ tính, màu đỏ của tình yêu dành cho ba, màu đen của sự thông minh và quyến rũ, màu vàng kim của sự may mắn, và màu mật ong của sự quan tâm mà mẹ dành cho chúng tôi. Tôi thấy bà ngoại, ba mẹ và 3 anh em chúng tôi. Tôi thấy đôi giày chạy và kính bơi. Tôi thấy mẹ treo bức tranh trong phòng ba mẹ. Đó vẫn luôn là bức tranh tĩnh.

Khi nhìn vào bức tranh dang dở của tôi, tôi thấy màu xanh dương, màu vàng, màu đen, màu trắng, và một ít màu xanh lá của sự cô độc mà tôi đã dần loại đi kể từ khi tôi học lớp 2. Tôi sẽ tạm không bình luận về những màu khác trong tôi, vì những sắc thái và ý nghĩa nó mang hoàn toàn không giống 2 vị phụ huynh. Tôi thấy ba mẹ, tôi và một khuôn mặt đang chừa trống. Tôi muốn vẽ em vào nhưng lại không muốn em tự tay xóa nó đi. Tôi tin thời gian sẽ vẽ em vào giúp tôi. Tôi thấy những gương mặt bạn bè quen thuộc. Tôi thấy rất nhiều mèo, nốt nhạc và chiếc máy vi tính. Tranh có 2 bản, một in trong não và một giữ trong tim. Nó vẫn không ngừng chuyển động nhanh chóng và có những lúc tôi không tránh khỏi những nét nguệch ngoạc vì lý do ấy. Có lẽ là do tuổi của tôi.

When?

Khi nào hoàn thành bức tranh này ư? Có lẽ là cả đời.


(inspired by a video from 7 Habits by Franklin Covey)

Carole King – Anyone At All

Funny how I feel more myself with you
Than anybody else that I ever knew
I hear it in your voice, see it in your face
You’ve become the memory I can’t erase

You could have been anyone at all
A stranger falling out of the blue
I’m so glad it was you

It wasn’t in the plan, not that I could see
Suddenly, a miracle came to me
Safe within your arms, I can say what’s true
Nothing in the world I would keep from you

Words can hurt you, if you let them
People say them, and forget them
Words can promise, words can lie
But your words make me feel like I can fly

You could have been anyone at all
And let that catches me when I fall
I’m so glad it was you. ^_^

Phil Collins – True Colors

Shining through… like a rainbow.

Bạn thấy gì ở tôi?

Saturday March 3, 2007 – 04:10am (ICT)

Hôm nay bận save lại entries và comments nên không viết entry mới.

Page Views – Giữ Hay Buông?

Hứa từ tuần trước nhưng hôm nay mới có thời gian để ngồi viết entry này.

Lưu ý trước với bạn đọc, entry này sẽ liên quan đến PAGE VIEWS nên ai không hứng thú với đề tài này, các bạn có thể ngừng đọc tại đây.

Hồi đầu tháng, tớ đã dự một buổi thảo luận nhỏ với các anh chị đại diện Yahoo! tại Đông Nam Á và hiểu được rằng Yahoo! 360 không thể nào nâng cấp được nữa (lý do nó vẫn luôn là… beta). Như phần đông trong giới Viet bloggers chúng ta cũng đã biết, đầu năm 2008, Yahoo! sẽ chính thức “xóa sổ” 360 degree và thay vào đó là một dịch vụ Yahoo! tích hợp cao hơn. Thông tin cụ thể sẽ được gửi đến các bạn trong 2 tháng sắp tới.

Hiện tại, chúng ta sẽ chỉ có những sự đảm bảo sau đây: Nội dung blog, ảnh profile, nickname và friendlist từ Yahoo! 360 sẽ được giữ lại.

Ai đã và đang dùng Mash hiện tại sẽ thấy rằng dịch vụ này không có chức năng “lượt theo dõi”, và Yahoo! cũng không có ý định chuyển Page Views từ 360 sang, hoặc add thêm một module PV cho Mash (hoặc một dịch vụ khác thay thế), nếu chúng ta không yêu cầu.

Công tác chuyển counter từ 360 qua Mash có thể được thực hiện khá dễ dàng, và con số này có thể tin tưởng được hơn những free counter khác. Rõ ràng, căn cứ vào Page Views, ta có thể điểm ra những gương mặt tiêu biểu trong giới V-blogger hơn 2 năm qua: trangha, Cô Gái Đồ Long, Joe, Họa Mi, Nỡm, ANDRE, Dementor, Gia Bách, Tắc Kè (cũng là 9 nhân vật được Yahoo! quan tâm, chỗ còn lại… ). Đương nhiên, vẫn có những trường hợp cheat hay hack PV, nhưng Yahoo! vẫn sẽ có cách của họ để “trả lại số đúng” (PV 2 blogger nổi nhất VN từng bị reset thành zero và được Yahoo! phục hồi lại như cũ, cũng như một số blog “giả triệu phú” được trả lại thành vài nghìn khi phát hiện ra).

Theo ý kiến cá nhân, tôi nghĩ “số lượt xem” là một phần động lực để từng blogger có thể phát huy năng lực của mình hơn: sáng tác, thiết kế, marketing, giao tiếp, nhiếp ảnh etc. Và khi mà nhiều người, kể cả tôi, có được sự chú ý bởi những gì trên blog và có thể kiếm được lợi nhuận từ nó thì tôi không nghĩ blog hay page views là quá ảo. Chỉ trừ khi bạn set chế độ private, blog chính là một loại resume hiệu quả nhất – và mức độ thành công của nó được cụ thể hóa bởi một con số cũng không có gì là sai trái. Hơn nữa, nó còn nói lên mức độ quan tâm của bạn bè blogger dành cho nhau, chứ không hẳn là một dãy những chữ số vô nghĩa.

Mọi ý kiến của bạn về chuyện “Giữ hay không giữ Page Views” trong phần comment tại entry này sẽ được đích thân những đại diện của Yahoo! Đông Nam Á đọc. Họ luôn hiểu rằng cộng đồng Viet bloggers là không nhỏ, và khách hàng là thượng đế. Hãy sử dụng quyền của mình thật hiệu quả nhé!

*
* *

Update 1: Quick Comments và Blog Comments có thể cùng chung số phận với Page Views. Còn testimonials thì…? Chậc. “Cái nào Yahoo! không hứa tức là mất“.

Update 2: Các bạn có thể ký tên tại entry này để lên tiếng đề nghị giữ Yahoo! 360 tồn tại song song với Mash (cho những ai yêu thích dịch vụ mới kia). Mọi góp ý và giải pháp của cả nhà sẽ được Yahoo! xem xét.

Page Views – Giữ Hay Buông?
Giữ lại chứ!

295

Không quan tâm

78

Ý kiến khác (comment nhé!)

6


Sign in to vote

Lúc Mới Yêu

Dù mới chỉ là bản demo, nhưng giai điệu nhẹ nhàng và catchy này đang dần thấm vào mình. Bản phối làm dễ liên tưởng đến Katy Katy (thì cũng ông Trí làm ), nhưng sử dụng piano cho một bài ballad không bao giờ là quá xưa cũ. Mình thích phần ca từ. Với cùng một cấu trúc verse, 3 giai đoạn của một mối tình đã được diễn tả rất trôi chảy. Nghe xong thấy cũng buồn… nhất là những câu cuối.

Giọng ku Bi hát bài này thật trong sáng, không già và dày như thường khi hehe, chắc để phù hợp với nội dung ca khúc. Ban đầu không nhận ra, đến những chỗ ngân nga ở điệp khúc mới biết đích thị là cô nàng chứ không ai khác.

Phương Vy – Lúc Mới Yêu

Link 2 (RapidShare, Megaupload, zShare, Badongo)
Direct Link

Có trái tim mới biết yêu – mới biết vui – mới biết buồn
Biết nhớ nhung, có những khi đứng thẫn thờ hát 1 mình
Ngày đầu gặp nhau ôi sao lòng
Thấy nao nao những vấn vương đến nhẹ nhàng
Nhìn nhau, nghe bồi hồi thật lâu phút ban đầu

Những dấu yêu ấy thoáng qua cứ ngỡ như mới hôm nào
Có trái tim đã biết mơ – đã biết mong – đã biết chờ
Tình đầu em đến sao quá nhanh
Những nhớ thương đã quá nhanh đến không ngờ
Giờ em vui cười thật hồn nhiên phút mong chờ

Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu
Ngày tháng mới yêu đẹp ôi biết bao nhiêu
Em sợ ngày buồn lại mang tình đi mất
Nên mỗi khi mình vui phút bên nhau
Em vẫn nắm tay như lúc mới quen nhau hôm nào
Ước cho mình mãi như ban đầu
Đẹp thay tiếng yêu đầu

Ta da… ta da da…

Có trái tim đã biết yêu – đã biết ghen – đã biết buồn
Vẫn ước mong những dấu yêu sẽ mãi luôn giữ trong lòng
Tình luôn giữ trong lòng.

Hình như mình lại đang rơi vào cycle 1 rồi…

Not Sorry

Em đã thấy cô ta một ngày nọ
Hiểu ý anh mà
Ừ cô ấy cũng ok
Có vẻ như một người đủ ngọt ngào với anh
Nhưng cô ta không phải em.

Anh hãy cứ dẫn đường
Em sẽ nắm tay anh
Và theo anh từng bước
Giống như những kế hoạch được định sẵn
Nơi phòng anh
Cửa khóa lại.

Không nuối tiếc.

Bởi em có thể nhận thấy anh yêu em
Đừng rời khỏi nơi đây
Cho đến sáng ngày mai.

Thông thường em cũng không táo bạo thế
Em luôn trong vai người tốt
Và không phải tranh giành những gì không thuộc về mình
Nhưng khi em nhìn anh
Em hiểu được
Anh chỉ dành cho riêng em.

Chúng ta đừng lấp liếm sang chuyện khác
Tốt hơn là không nên tự lừa dối bản thân mình
Nếu cô ấy buồn, em có vài chữ an ủi đây
“Sẽ tốt hơn khi không phải sống cùng
Người không mấy tha thiết mình.”

Bởi em không quan tâm đến dự định của anh
Càng không để tâm anh đang thuộc về ai
Em chỉ nhìn vào mắt anh thôi
Và nhận biết được anh cần em
Hãy nói với cô ấy ra sao cũng được
Chỉ cần sự giải thoát
Cô ấy sẽ hiểu mà
Còn nếu không, tệ thật.
Không nuối tiếc.

Em tin vào định mệnh
Cũng như những cơ hội không đến nhiều lần
Và tình yêu là tất cả chúng ta cần
Và anh chỉ tìm thấy nó khi bên cạnh em
Anh chỉ tìm thấy nó khi bên cạnh em.

Terra Naomi – Not Sorry | mp3

Coz I don’t care about your plans
Don’t care if you’re somebody’s man
I look into your eyes
I know you want me
So tell her anyway you can
Just let her go, she’ll understand
And if she doesn’t, that’s too bad
Not sorry.

Bài này hơi… Hồ Ly Tinh một tí, nhưng cách thể hiện của Terra Naomi – my favorite new act lately – thật sự rất lôi cuốn và thuyết phục, mà nếu mình trong tình huống của nhân vật nam chắc sẽ… gật đầu jk.

Bonus: Terra Naomi – Umbrella (Acoustic)

Terra thu âm ca khúc này ở băng ghế sau của tourbus, rất mộc! ^_^ Càng nghe những nghệ sĩ khác trình bày bài này, càng thấy Rihanna quá… dở hơi (đúng nghĩa đen )

The Ultimate Idols Video Collection

Entry này dành tặng cho tất cả các fans và những FC đã rất dễ thương và thân thiện trong suốt thời gian qua (toàn tuổi em út mình là đa số hiehie). Bạn bè anh không nhiều người thích xem idol đâu, nên viết là để chia sẻ cùng các em nhiều hơn. Ai có yêu cầu gì cứ lên tiếng nhé, nếu có thể thì anh sẽ cố gắng đáp ứng!

Cả nhà mang về blog cũng được, nhớ để credit nhé.

The Ultimate Idols Video Collection

rD693HlQWM

Phương Vy Collection

1. Phương Vy’s Audition
2. Theatre: Mặt Trời Dịu Êm
3. Piano 2: Đường Xưa
4. Gala: All The Way VT
5. Gala 1: Sáu Mươi Năm Cuộc Đời | Link 2
6. Gala 2: Rồi Mai Thức Giấc | Link 2
7. Gala 3: Tôi Tìm Thấy Tôi
8. Gala 4: Tạm Biệt
9. Gala 5: Xin Cho Tôi
10. Gala 6: Chị Tôi
11. Gala 7: Ngỡ Đâu Tình Đã Quên Mình
12. Gala 7: Đêm Đô Thị
13. Gala 8: Mong Ước Kỷ Niệm Xưa
14. Gala 8: Nhé Anh
15. Gala 9: Từng Ngày Dài
16. Gala 9: Thương Nhau Ngày Mưa
17. Gala 9: Nếu Có Yêu Tôi
18. Gala 10: Sáu Mươi Năm Cuộc Đời
19. Gala 10: Rồi Mai Thức Giấc (w. Tuấn Hưng)
20. Gala 10: Nụ Cười Và Những Ước Mơ

1182497943_dd8b480186_o

Ngọc Minh Collection

1. Piano 1: Ôi Quê Tôi
2. Wildcard: Đốt Chút Lá Khô
3. Gala 1: Người Đàn Bà Hóa Đá
4. Gala 2: Không Phải Em
5. Gala 3: Yêu
6. Gala 4: Và Ta Đã Thấy Mặt Trời
7. Gala 5: Biển Nghìn Thu Ở Lại
8. Gala 6: Quê Nhà
9. Gala 7: Người Về Nơi Đâu
10. Gala 7: Ngôi Sao Nhỏ
11. Gala 8: Rock Buồn
12. Gala 8: Mẹ, Con Đã Về
13. Gala 10: Ngôi Sao Nhỏ
14. Gala 10: Phép Lạ (w. Siu & Tốp Nam)

1450349184_b85d68e22b

Duy Khánh Collection

1. Piano 3: Tiếng Gió Xôn Xao
2. Gala 1: Phép Lạ
3. Gala 2: Tôi Ngàn Năm Đợi
4. Gala 3: Vũ Điệu Hoang Dã
5. Gala 4: Đôi Chân Trần
6. Gala 5: Em Hãy Ngủ Đi
7. Gala 6: Nắng Có Còn Xuân
8. Gala 7: Đánh Thức Tầm Xuân
9. Gala 7: Tôi Là Ai, Em Là Ai
10. Gala 10: Rêu Phong (w. Hải Yến)
11. Gala 10: Mặt Trời Dịu Êm (w. Trà My)

Bonus: Duy Khánh’s Audition

BWsQuULbxz

Trà My Collection

1. Trà My’s Audition (dễ thương lắm hehe)
2. Piano 3: Bóng Mây Qua Thềm
3. Gala 1: Vô Tình
4. Gala 2: Dường Như Ta Đã
5. Gala 3: Sóng
6. Gala 4: Đổi Thay
7. Gala 5: Mưa Hồng
8. Gala 10: Tiểu Khúc Cho Em (w. Tốp Nữ)
9. Gala 10: Mặt Trời Dịu Êm (w. Duy Khánh)

yen

Hải Yến Collection

1. Piano 3: Hoang Mang
2. Wildcard: Trả Nợ Tình Xa
3. Gala 1: Đôi Mắt Pleiku
4. Gala 2: Vẫn Hát Lời Tình Yêu
5. Gala 3: Ngọn Cỏ Lau
6. Gala 4: Niềm Hy Vọng
7. Gala 10: Rêu Phong (w. Duy Khánh)
8. Gala 10: Tiểu Khúc Cho Em (w. Tốp Nữ)

Bonus: Hải Yến’s Audition

1258791873_ea5f6ed9bd_b

Xuân Linh Collection

1. Piano 1: Đêm Cô Đơn
2. Gala 1: Nếu Phải Xa Nhau
3. Gala 2: Đêm Nghe Tiếng Mưa
4. Gala 3: Sáng Chủ Nhật Dịu Dàng
5. Gala 10: Tình Yêu Tôi Hát (w. Ngọc Bích)

Bonus: Xuân Linh’s Audition

ca60

Ngọc Bích Collection

1. Piano 1: Có Nhau Trọn Đời
2. Gala 1: Giấc Mơ Mang Tên Mình
3. Gala 10: Tình Yêu Tôi Hát (w. Xuân Linh)

Bonus: Ngọc Bích’s Audition

Thùy Dương – Yêu Thương Mong Manh

Hạ Trâm Collection

1. Piano 2: Hương Ngọc Lan
2. Wildcard: Cỏ Và Mưa

Tuấn Anh Collection

1. Piano 3: Ánh Sáng Đời Tôi
2. Wildcard: Khi Giấc Mơ Về

Cẩm Vân Collection

1. Piano 2: Giọt Sương Và Chiếc Lá
2. Wildcard: Gọi Tên Anh

Đức Tiến Collection

1. Piano 1: Áo Xanh
2. Wildcard: Nhắm Mắt

Thu Trang – Chuông Gió
Huỳnh My – 12 Giờ
Đăng Thanh – Dẫu Có Lỗi Lầm

Repost as requested.
Originally posted on Monday October 8, 2007 – 10:46am (ICT)

Another Brick

Lời đầu tiên dành cho tất cả các fan và anti của Vàng Anh: Hãy thôi ngay cái trò gửi offline về con bé này đi, đời còn biết bao nhiêu chuyện phải quan tâm. Thùy Linh cũng đã nghỉ đóng rồi, còn nói ra nói vào làm gì nữa? Đến giờ phút này thì khẳng định là khó chịu, có một đứa 19 tuổi thôi mà bao nhiêu hội xông lại thịt, mệt mỏi giùm người dân Việt Nam!

Thứ 2 nữa là chuyện have sex và ghi hình – bình thường thôi – thời buổi kỹ thuật số thuận tiện mà. Đủ 19 tuổi thì làm gì làm, kệ người ta. Blog và web thì muốn tăng lượt truy cập, báo thì muốn tăng doanh thu, xào đi xào lại mớ cải này đến bao nhiêu người. Thử hỏi, “đồi trụy” là do ai tuyên truyền? Chất vấn lại lương tâm mình đi.

Thứ 3, nhẹ nhàng lại thôi hihi. Hôm nay đã save lại được hơn 600 entries và sẽ tiếp tục finish số còn lại vào ngày mai. Đã bảo rồi, có đức mặc sức mà ăn… Ăn ở tốt mà, trời còn thương – chả có ai tốt số đến mức tất cả entries đều được giữ lại trên Google cache và Feedbury. Ngày lưu trữ hãy còn rất mới, chứng tỏ là vẫn nhiều độc giả vào blog mình và đọc lại từ đầu đến cuối. Cũng vui chứ! Vì bản thân còn chưa có đủ thời gian và… can đảm làm việc đó mà hihi. Yêu cả nhà!

Thế nào nhỉ?

Sẽ chọn lọc những entries mình thích và repost cho cả nhà xem, còn lại thì hoặc upload lên host và dẫn link, hoặc post lại trên blog Alternate Me khi có thời gian. Hihi, có người đặt hàng tui toàn bộ series Idol rùi đó nha. Thôi, lúc nào xong sẽ burn hẳn ra CD nhé, như dạng ebook í hehe. Hoành văn tráng!

BENG BENG BENG – Cho em tuyên bố tí!

Blog của em hoàn toàn không đi theo thiên hướng lá cải, scandal, tin giật gân. Nói chung là các bác nào vào blog em vì những cái sự này í, em xin kính cẩn mời bác đọc các blog khác, và cũng đừng giới thiệu cho ai về em như thể Perez Hilton. Ok, em cũng đã từng “vuột miệng” nói hớ này kia, nay em sẽ zip lại. Tự mình biết riêng mình.

Cả nhà giúp em nhé, em chỉ muốn là một cậu bé bình thường, ăn cơm với gia đình và lên viết blog về những món ăn ngon. Trong suốt thời gian qua, mỗi ngày em đều nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, tin nhắn, email. Đa phần là động viên ủng hộ, nhưng cũng có những lời lẽ xúc phạm mà em nghe/đọc xong phải cười sằng sặc. Đấy, em cười nhiều quá, đêm lại không ngủ được. Em chỉ muốn là niềm tự hào của bố mẹ thôi, thương em nhé.

Đùa đủ rồi. Thế thôi. Sẽ hạn chế đụng chạm hơn. Nếu cả nhà thấy tớ cần ra sao để hoàn thiện bản thân mà vẫn giữ được bản sắc của riêng tớ (phải thế chứ!), thì cứ thoải mái góp ý, tớ sẽ xem xét có chọn lọc và áp dụng. Cho tớ cảm ơn trước luôn, sẽ mời café những ân nhân của mình! Những ý kiến đả kích – bài bác – thiếu thiện chí sẽ không “bị” tiếp thu và “được” delete nhanh gọn để đỡ chướng mắt mọi người.

Giữ cho cái đầu mình tĩnh. Lớn rồi. Nhớ đấy nhé, lớn rồi, chim to không có nghĩa là cái tôi phải to theo nó.

Hihi, hôm nay vừa làm hòa với một ông anh không nói chuyện đã gần… 2 năm, vui vui vui. Em tạo Mash cho a rùi đó, have fun Mashing!

Thôi, em đi ngủ, sáng mai sẽ đi xem ra mắt phim gì Jodie Foster đóng í…

Joggin’

Hôm nay Tiên viết blog giùm mình…

8h…lết wa fú mỹ hưng gần nhà, chạy bộ với thằng Rob thúi ! nói chạy cho sang, toàn đi, vừa đi vừa buôn đủ mọi thứ của nợ trên trời dưới đất, buôn luôn đến chuyện con kiến nó sinh con như thế nào ..khà khà..buôn đúng nghĩa, k châm chọc nói xấu hại người..mệt cái cs fuck tạp này rồi, ngày nào cũng thấy nhan nhản những tấm gương bội bạc thì chút ít thời gian hít thở không khí trong lành cũng lôi vào mà nói thì có…ô nhiễm lắm k ?!

Đi bộ điên đảo..lên kế hoạch cho đùi thon eo nhỏ mà dựng vợ gả chồng..hí hí ..2 con vô trà sữa hoa hướng dương uống 2 cốc to..rồi đứng lên đi như đúng rồi..chưa trả tiền, bị kêu giật lại, nhụt k còn chỗ chui !!!! trời ơi là trời..đúng là k có cái nhụt nào như cái nhụt nào..hè hè..

Nghĩ sự đời sao thấy fuck tạp nhỉ..con người đổi trắng thay đen nhanh quá..cũng chẳng bất ngờ gì mấy..bình thường..25 năm cuộc sống ..gặp nhiều,.tổn thương nhiều..riết rồi ..chai, thấy âu đó cũng là lẽ thường tình..đời không thế thì thành thiên đàng rùi..mình k trở mặt là được, còn ai trở mặt thì ..đó là chuyện của người ta..mặt người ta thì người ta cứ trở thế thôi…

Nào là yêu là quí..nào là giúp là đỡ..đến bây giờ mà mình trở mặt với những gì mình đã làm cho bạn thì chẳng fải mình trở mặt với chính mình sao..mặt bạn thì bạn cứ trở..chẳng sao cả..bạn chọn con đường cho bạn thì bạn cứ đi..quí bạn thì tôi vẫn quí chứ, nếu bây giờ mà tôi k quí bạn khác nào trước đây tình cảm của tôi mong manh nhạt nhẽo thế sao ?! hè hè…

Cuộc sống k quá ngắn để quyết định vội vã..nhưng cũng không quá dài đặt lòng tốt lung tung…bạn thường nói tôi k biết nhìn người ..uhm, thì thế mà..chắc vì vậy mà tôi nhìn k ra bạn ..và đến giờ tôi vẫn chưa nhìn ra bạn..mà thôi..nhìn hoài làm gì..mỏi mắt..dạo này mắt tôi kém vì tôi nhìn nhiều quá…

Bạn tôi là thầy tôi..chứ k fải là thần tượng của tôi..mà thần tượng là cái gì nhỉ..Tôi có ĐỨC TIN..THẦN TƯỢNG CHỈ CÓ 1 ! Tôi luôn quí và trân trọng những người bạn lớn..vì ở họ tôi học được sự trải nghiệm..những người bạn nhỏ..làm cho tôi thấy mình có giá trị hơn khi mang những kinh nghiệm đã qua cho họ..uhm, dù lớn hay nhỏ, cái giá trị và cái TÔI vẫn cần được đặt đúng vị trí của nó…

Có lần nói chuyện với 1 chị bạn hiện đang ở Pháp, chị í cũng đã từng “sống chung với lũ”..chị khuyên tôi..nên tránh xa lũ..uh, chị nói đúng..nhưng chị àh..em k tránh xa mà đang làm cho mình 1 con thuyền to..để..k có lũ này thì em chèo lũ khác..Em chả sao đâu chị ui, em cũng nghe lời chị…để xem..lũ đi được bao xa..và lũ cao được tới đâu..Em ngoan, em có đọc KINH mỗi tối chị nhé ! 🙂

Càng ngày càng thấy ..không nên xin lỗi …mà nên làm điều gì để chuộc lỗi…

Cheap

Trước khi viết một cái gì đó hoàn toàn mới tinh, tớ muốn nói đôi điều về uẩn khúc của sự kiện “hack blog” 2 ngày trước, vì bạn bè tớ ai cũng đang thắc mắc về chuyện này. Có người còn lầm tưởng là tớ đã… tự delete tất cả các entries của mình. Điều này là không cần thiết, bởi nếu tớ thật sự không thiết tha blog nữa, thì chỉ việc bỏ nó ở đấy chứ chả cần mất thời gian ngồi xóa từng bài viết một (những hơn 800, có ít đâu?).

Tuy nhiên, việc gì cũng cần phải có đầu đuôi, khoan hãy nói về mọi nhận định và suy luận của mình ở entry sau, mời cả nhà hãy đọc qua entry cuối cùng – tớ đã viết trước khi blog “được” xóa.

*
* *

Những phần in nghiêng thuộc về bạn Webmaster/Admin/Blogger Hoàng Nam

Qua những sự kiện đang được quan tâm hiện nay, đó là chuyện của “nhà báo” Hương Trà (có blog là Cô gái đồ long) với ca sĩ Phương Thanh chúng ta hãy cùng nhìn lại cách ứng xử của blogger Việt. Đã đến lúc các blogger Việt cần tỉnh táo để nhìn nhận vấn đề trước khi đặt comment của mình dưới bài viết.

Một vài dẫn chứng xác thực

Khi Hoàng Nguyên Vũ (báo An ninh Thế giới) viết bài về giới blog, có nhận xét và nêu danh một số blog được gọi là “bẩn”. Lập tức Hoàng Nguyên Vũ cũng bị giới blogger “săn đuổi” vì đã xâm phạm vào thế giới tự do của họ bằng những lời lẽ “khủng bố” đến mức anh phải close blog của mình lại.

Anh HNV thì không “bẩn” khi comment như thế này tại blog Nỡm (về Đông Tà):

HNV

Một hot blogger nữa là Robbey với những lời lẽ xúc phạm các thí sinh khác để lăng xê Phương Vy trong cuộc thi tai tiếng Việt Nam Idol thì lại nhận được hàng trăm comments ủng hộ.

À vâng, blogger Robbey xúc phạm các thí sinh khác (ngoài Phương Vy) nhưng Ngọc Minh, Trà My, Duy Khánh, Ngọc Bích, Xuân Linh, cả Hải Yến & các FC của họ vẫn vào đây đọc rồi comment. Có nghĩa là họ đều có vấn đề về thần kinh nên ủng hộ blogger Robbey sỉ nhục mình, còn Hoàng Nam thì thông thái quá nên đã thấy được điều đó.

Cuộc thi đầy “tai tiếng”, nhưng trang web của bạn này vẫn dành trọn một section cho nó trong suốt thời gian diễn ra chứ không hề “bỏ lỡ”. Chúc mừng.

Thế mới biết, cộng đồng blog Việt có một sự “đoàn kết” đồng lòng mà có lẽ hiếm quốc gia nào có được.

Chả biết đã đi được bao xa, tham gia được bao nhiêu cộng đồng blog, mà phát ngôn một câu xanh rờn như vậy?

Hầu hết những comments chửi bới kia đều là những người còn rất trẻ, hoàn toàn chưa nhận thức được những phát ngôn của mình có thể làm một con người khủng hoảng về tinh thần. Vô hình chung họ đã tự biến cộng đồng blog Việt Nam những tính xấu: không có quan điểm rõ ràng, nhận thức còn kém và a dua. Vô tình đang cổ vũ cho cái xấu và có thể chúng ta sẽ bị cái xấu cuốn vào cùng.

Cũng giống như forum của bạn Hoàng Nam vậy, section Vietnam Idol toàn là fan của một “thí sinh nào đó” vào chém gió điên đảo, đọc xong không biết nên… cười hay khó chịu. Mang danh là website cho cả một thế hệ, nhưng thực chất cũng chỉ là một bọn “nhận thức còn kém và a dua”.

Hãy nhìn thẳng vào vấn đề, thứ nhất điều giới nghệ sĩ làm có ảnh hưởng đến ai không? Hay là nhà báo thấy ngứa mắt? Nếu bạn giỏi sao không dùng ngòi bút đâm những kẻ đang làm điều xấu ảnh hưởng đến hàng ngìn hàng triệu người. Điều thứ 2 nếu chỉ nhìn tiêu cực thì họ là những nhà báo không đáng được tôn trọng.

Thật sự không thể nói những người có thu nhập bình quân rất rất cao so với mức trung bình là không có tác động gì đến xã hội. Sự nổi tiếng của họ có được là do người dân quan tâm theo dõi, bỏ tiền và thời gian ra mua dĩa và xem các chương trình, nên họ cũng có bổn phận là sống tốt trước mắt công chúng. Trừ khi thông tin được đưa lệch lạc, nếu sự thật có trần trụi thì cũng nên chấp nhận nó. Nói như bạn Hoàng Nam, chả biết đã làm được nhiều việc thiện, giúp đỡ được nhiều mảnh đời như nhà báo Hương Trà chưa mà mạnh mồm chỉ trích như vậy?

Trở lại vụ tranh cãi đang rầm rộ thế giới mạng mấy ngày qua, xin trích đăng lại từ một entry của blog Nam8X (có chèn link) về đạo đức người làm báo.

Đến đây thì thấy sự rẻ rúng của nó lên đến đâu rồi. Tự viết bài tự lăng xê… blog mình. Một chữ NHẢM dán lên trán được rồi đó.

FAKE & CHEAP!

*
* *

Tôi đã viết entry này trên tinh thần nghiêm túc, và tôi nghĩ những từ ngữ đều được dùng đúng mực chứ không có gì quá đáng cả. Nếu bạn Nam hay ai đó có bằng chứng và lý lẽ để tự support cho luận điểm của mình, hãy thoải mái lên tiếng.

Tôi, cũng như Phương Thanh trong vụ án kia haha, đã có thiện chí gọi điện cho bạn Nam8x và nói chuyện về bài viết này cũng như những vấn đề liên quan. Thật ra, tôi cũng không thay lời cho ai được, chỉ thắc mắc về chuyện đưa tên của tôi lên trang web của bạn ấy thôi,
và bạn này đã không có dẫn chứng được cho chuyện tôi “xúc phạm các thí sinh khác để lăng xê Phương Vy“. Tôi chỉ thấy đơn giản một điều là bạn này không có thiện cảm với một số nhân vật nổi trội trong thời gian qua như Cô Gái Đồ Long, Trang Hạ, Phương Vy nên cứ “có dịp là đập”. Thậm chí, những bài “sưu tầm” trên trang web của bạn này cũng toàn là quan điểm một phía. Những người như nhà báo Hoàng Nguyên Vũ của ANTG (mà hầu như chả ai biết đến trước những bài viết về blog thời gian gần đây) – từng nhận xét trangha là “blog bẩn” – thì sẽ được ủng hộ hết mình.

Nam có nói với tôi rằng, những hot bloggers thì nên “khách quan” thế này thế kia abc. Xin lỗi, chính nhờ sự chủ quan nên mỗi con người mới khác nhau, và mỗi hot blogger mới trở nên unique. Blog là nơi để nói lên suy nghĩ và cảm nhận của mình chứ đâu phải để tường thuật sự việc (all facts, no thoughts, no feelings)? Chỉ trừ khi blogger viết sai sự thật, điều đó mới đáng bị phê bình. Bạn Nam sau đấy bảo rằng sẽ “hiệu chỉnh lại bài viết” trên trang web của bạn ấy, nhưng đến hôm nay thì mọi thứ vẫn nguyên văn như cũ. Đấy không thể gọi là tôn trọng tối thiểu được. Hay là Nam cũng đinh ninh là tôi sẽ không có lại được cái ID này nên cảm thấy chả việc gì phải xoắn? Fine. Với những gì tôi đã thể hiện và đóng góp cho cộng đồng blogger 360 này, bạn phải hiểu rằng chuyện tôi có lại được account từ đích thân Yahoo! không quá khó. Có thể là bài viết này sẽ lại bị delete, nhưng tôi vẫn sẽ post lại cho đến khi thông tin được đến với tất cả mọi người. Đẳng cấp và thương hiệu không mất đi dễ dàng như thế đâu.

Back at One

Những ngày còn thơ bé,
Tôi không phải để mắt đến gì cả,
Ngoại trừ những thứ làm tôi vui thích
Tôi đã là người duy nhất.

Nay tôi dần trưởng thành,
Mọi thứ đều thay đổi,
Và tôi cũng không như trước
Bởi tôi có các bạn.

Chẳng có chuyện gì quan trọng
Tình cảm là điều chúng ta cần
Những gì tôi dành cho bạn
Đều quay về bên tôi.

Tôi nhận ra
Không có ai là người chiến thắng
Sự kết thúc cũng chính là một khởi đầu mới.

Không có gì mang quá khứ đi được
Ngoại trừ tương lai
Bạn là điểm tựa cho tôi trong cơn bão
Hãy cho tôi cảm thấy sự ân cần
Từ đôi bàn tay bạn.

Madonna – Nothing Really Matters

Nothing really matters
Love is all we need
Everything I give you
All comes back to me

Hiện tại hơi bị đuối, vì vừa dành trọn 2 tiếng để add lại 300 người bạn vào friendlist… Hết chỗ, lại phải add vào favorite để còn có dịp dõi theo họ. Cấp 1, cấp 2, cấp 3, đại học, cty cũ, forum, blog – cũng ấm lòng khi thấy mình vẫn còn nuôi dưỡng được nhiều mối quan hệ đáng quý như vậy, chứ nhìn vào “một đám người” mà chỉ chơi được với chưa đến 10 đầu ngón tay thì cũng nên tự cảm thấy xấu hổ với bản thân.

Đối với tôi, blog không phải là một công cụ để… la liếm. Nó chính là phương tiện kết nối những người bạn thật sự đến bên nhau, những người có thể đồng cảm với những sẻ chia của đối phương.

Hơn 800 entries… Vèo, bay mất! Thật sự, tôi thấy nhẹ nhõm, vì có những tâm sự tôi không nỡ xóa đi nhưng cũng chẳng bao giờ dám đọc lại. Tự nhiên nhớ lời bé Đan Cha, anh thử một hôm ngồi xóa hết tất cả entries của mình đi, cảm giác thoải mái lắm… Bây giờ thì thở phào được rồi haha.

Buồn không? Có. Tiếc không? Chút chút. Vì sao ư?

75% các entries đều đã được save dưới dạng file text rồi… Nhưng sẽ không post lại. Hình ảnh còn trong PC, video và nhạc cũng chẳng chạy đi đâu được. Tình cảm dành cho mỗi người bạn từng nhắc đến vẫn yên ổn nằm trong từng ngăn tim.

Không tiếc blog.
Cũng không tiếc Page Views.
Những con chữ, cũng bỏ chục lít mồ hôi tay ra để gõ, nhưng xứng đáng.

Thế tiếc gì?

Khi viết, dù yêu ghét sướng giận, đều là những xúc cảm trong lành nhất… Tôi không thể tự nghĩ ra những thăng hoa giả tạo, so-called fake orgasms (đương nhiên không thể hiểu theo nghĩa đen)… Cho dù nói về mẹ, về người yêu, bạn thân, hay đơn giản một con mèo, một bức thư – tôi luôn để dành trong từng câu từ cái “tình” trọn vẹn nhất. Để không phải hối hận! Luôn tự hào vì tất cả những gì mình đã thể hiện qua từng bài blog từ đầu đến giờ. Tiếc cho sự hiện diện [đã từng] của những chân thành ấy… Bởi, nhiều khi trải lòng xong, không rõ đối tượng mình quan tâm có đọc nó hay chưa? Blog tồn tại là như vậy, để yêu thương tìm về bên nhau.

Cả ngày hôm qua nhận được rất nhiều cuộc gọi chia sẻ và động viên. Tôi lặp lại duy nhất có một câu hỏi, rất sến: “Những gì anh dành cho em trong blog, em còn giữ trong mình không?” Chỉ đợi nghe tiếng ““, đã là một niềm vui lớn!

Như người ta vẫn nói, mọi thứ xảy ra đều có lý do… Cũng nhờ vụ việc này mà tôi quý bạn bè mình nhiều hơn. Bên cạnh đó, lại tìm được cho mình một hạnh phúc mới – be bé thôi, nhưng cũng đủ để nuôi hy vọng cho đam mê lớn. Dưng mà… chuyện này kể sau nhé!

Yêu!