Category Archives: Collection

Rocker Wannabe ^^

Mình chưa bao giờ nghĩ bản thân phù hợp với Rock style, nhưng lâu lâu đổi mới một tí thấy cũng hay hay. Chắc cả nhà đang tò mò về nội dung photoshoot lần này? Nhưng tạm thời, đó hãy còn là bí mật chờ bật mí. ^^ Mời mọi người xem tạm những khoảnh khắc behind-the-scenes nhé!

Robbey-Adidas0035

The boy-next door image.

Robbey-Adidas0023

Running means transforming.

Robbey-Adidas0042

The Rockstar image.

Quay lại từ đầu nào! ^_^

Tiếp tục đọc

Sáng Chủ Nhật Dịu Dàng

Nhân ngày nắng đẹp trời, xin chia sẻ với cả nhà bộ ảnh ngập tràn ánh sáng, hoa tươi và Robbey.

Quả áo Vintage này size M đấy các tình yêu ạ, vừa vặn nhỉ? Mấy tháng trước, mình mua sẵn một em ca-rô đỏ size S định mặc Tết, ai dè hôm qua vận thử thấy… chật eo, đem cho thằng em rồi, huhu.

Tối rón rén đặt chân lên bàn cân… 69kg – tăng 5 ký so với 3 tháng trước. Hự! Dường như bụng bự là yếu tố cần thiết khi ngồi vào ghế giám đốc.

IMG_6706

01 – sáng.

Nhưng thôi, kệ, đi họp lớp đã.

Mọi người xem hình vui vẻ nhé, nhớ bình loạn vài câu cho vui, đừng lười quá. 

Tiếp tục đọc

To Cheer or Not To Cheer?

IMG_3306

01


Mỗi lần đăng series mới, mình thường nhận 2 luồng ý kiến:

1. Sao cứ toe toét thế? Diễn mặt lạnh đẹp hơn, đừng khoe răng nữa!
2. Sao mắt cứ đăm đăm, nhìn… ác dã man! Cười lên dễ thương hơn.

IMG_3303

02

IMG_3304

03

Rồi. Hiểu luôn. Kiểu nào cũng được khen và bị chê, được chê và bị khen. Đấy chỉ mới là vấn đề ‘cười hay không’, chưa bàn đến những yếu tố khác. Bởi vậy, kết luận mình rút ra như sau: Chẳng thể vừa lòng tất cả mọi người, thôi thì đành nghe theo tiếng nói của con t(r)im vậy, bản thân hài lòng là được rồi.

Mọi khi, mình thường tách biệt rõ 2 phong cách: Fierce RobbeyRobbey-next-door, hôm nay trộn vào nhau xem bà con nhận xét như nào hehe.

Xem tiếp bộ ảnh và danh sách trúng thưởng World Cup đợt 2.

Tiếp tục đọc

Đợi Ánh Sao Rơi

DSC_0406


Entry này dành để tổng hợp những dòng suy nghĩ ngắn đã được mình đăng tải trên Facebook vài ngày gần đây.

Ở cuối bài, sẽ lên danh sách những bạn trúng thưởng kỳ đố vui World Cup đầu tiên. Thông cảm, cả tuần qua lu bu, nay mới có thời gian.

Nhưng trước tiên, mời cả nhà thưởng thức giọng ca mình vừa phát hiện trên Facebook. Bạn này hổng được… đẹp cho lắm, nhưng chất giọng rất truyền cảm, kỹ thuật tốt nữa chứ. Lâu lắm rồi mới nghe đi nghe lại “người lạ” nhiều đến thế. Nếu em í dự tính theo đuổi con đường ca hát chuyên nghiệp, tút tát ngoại hình xíu là okie. Cả Phương Vy còn “thích điều này” nữa mà, hehe.

DSC_0427


Phan Quang Hùng – Đợi Ánh Sao Rơi
.

Bước chân từ phố khuya về, bỗng nghe lòng thấy rã rời
Người ra đi phương xa, bỏ lại mình tôi…
Vẫn nghe lòng thấy trông chờ, vẫn nghe lòng thấy thương nhớ
Ngoài vườn khuya, lá rơi, ngỡ bước chân người.

Ngày xưa đó ta đâu nào hay, hoài mộng mơ bên nhau tháng ngày
Nhìn sao rơi, thầm mong sao được yêu mãi…
Rồi giông bão đi qua đời ta, giờ đây hai nơi cách xa
Từng đêm trôi, nhìn sao rơi, nhớ nhau hoài.

Có đôi lần cũng thẩn thờ, ngóng trông ngoài phố xa mờ
Chờ sao rơi để mơ người về gần tôi
Ước mong hoài vẫn xa vời, giấc mơ hoài vẫn không tới
Nhìn sao rơi, bỗng nghe nước mắt lăn dài…


Lời bài hát…

Phương Vy – Đợi Ánh Sao Rơi (Original Version)
Phương Vy – Đợi Ánh Sao Rơi (Pop Mix)


DSC_0425

QUOTE ME

Nếu không có sự tin tưởng, mọi mối quan hệ đều có thể vỡ tan tành. 🙂

Không ai sẽ chết nếu thiếu ai. 🙂

Thương trường là chiến trường, cảnh giác là cần thiết, không lại bị đâm lén phía sau. 🙂

Tiếp tục đọc

Robbey’s Mini Collection: Forever Young

IMG_3370
01
Hoping for the best, but expecting the worst.


Khi stylist chọn cho mình chiếc áo khoác sặc sỡ, mình tròn mắt: “Sao được???”



Nếu như bạn chưa biết, năm 12 mình học tại ngôi trường trên 90% da đen. Thế nên, hỏi vì sao mình biết bắn rap, cũng như hỏi vì sao mình… lì lợm vậy. Sống ở nơi chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu, chắc chắn mình không bao giờ chọn vế sau. Bọn nó đều rõ hậu quả khi đụng vô một thằng sở hữu sẵn máu điên.

Tính mình cộc. Giai đoạn vị thành niên bùng phát dữ dội nhất. Kể từ lúc học cách cười với mọi thể loại cảm xúc, cuộc sống mình trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nói cách khác, lối sống tích cực giúp mình… hồi xuân, từ tâm hồn cho đến ngoại hình.

Quay lại chiếc áo khoác… Đến mình còn bất ngờ khi xem kết quả trên máy ảnh của anh Thiện. Chưa cần vận dụng những động tác teen teen, thần thái tỏa ra đủ trẻ hơn Robbey ở tuổi dậy thì. ^^ The Plainfield High Crew should see this.

IMG_3369

02

Nhân đây, kể một vài kỷ niệm thú vị.

Tình huống 1: Ở hiệu sách. Sau khi tính tiền xong, chị nhân viên dịu dàng cất giọng: “Chừng nào em thi đại học?”

Tình huống 2: Sắm giày cùng ông bố. Đang xem mấy mẫu sandals, bác chủ tiệm niềm nở: “Con học lớp mấy rồi?”

Tình huống 3: Đón em (cấp 2) học thêm ở trường Nguyễn Du. Đợi lâu quá, ngồi ghế đá chóp chép khô mực. Phụ huynh đi ngang hỏi: “Lớp con ra sớm vậy???”

Dạ. Đừng thắc mắc lý do em lười cạo râu và thường vận sơ-mi nữa nhé. Cứ quần lửng áo phông hoài, không khéo mai mốt… vỡ cả mũi, chẹp chẹp.

Tiếp tục đọc

Đại Gia Cấm Được… Cười

IMG_3252


Muốn biết một công việc khó dễ ra sao, tốt nhất nhào vào thử sức, đừng đứng ngoài phán bừa; đại loại, “Như này ai làm chả được???”

Cách đây vài năm, mình nghiện nhạc Âu Mỹ, theo dõi V-Pop chỉ trên tinh thần… cưỡi ngựa xem hoa. Còn nhớ, mình từng chỉ trích một số nghệ sĩ khá nặng nề. Nay nhìn lại, mới thấy nên kiệm lời, khoan vội đánh giá trước khi tường tận đầu đuôi câu chuyện. Chất giọng tốt và cá tính mạnh mẽ trong làng giải trí Việt không thiếu, song liệu đã đủ đất để họ phát huy chưa?

Văn hóa, truyền thống, “thuần phong mỹ tục” của ta khác. Trình độ dân trí chung cũng khác. Muốn thay đổi, đòi hỏi quá trình hàng trăm năm, chứ một sớm một chiều e… bất khả. Vài trường hợp ca nghiêm túc chả ai nghe, chuyển sang… nhạc nhảm bỗng dưng nổi rần rần – cứ thế khai thác thôi! Có thực mới vực được đạo. Bụng đói lấy hơi đâu mà hát, nhắc chi chữ “cao sang”??? Nhiều khi nghĩ cũng tội, nên giờ hạn chế bỉ bai ai quá đà, trừ trường hợp… lố bịch bịch bịch!

Không thích – tránh sang bên, ai mượn kè kè theo rồi chuốc bực vào thân?

IMG_3270


Tương tự, quan điểm dư luận thường dành cho giới mẫu khá buồn cười: Con này nhờ giải phẫu, thằng kia được cái cao, toàn ưỡn ẹo trước camera kiếm đại gia thôi chứ lao động mịa gì??? Haizz… Ganh ghét chăng? Kể từ khi theo dõi America’s Next Top Model, mới hiểu phần nào những chông gai một cô gái cần trải qua để trở thành một người mẫu thực thụ.

Như bộ ảnh Puma đỏ được nhiều bạn nhận xét là đẹp nhất xưa giờ của tớ, công lớn nhờ anh stylist. Thiệt, chính mình còn lo rằng nó sẽ… xấu banh, vì bị ổng chê liên tục, lâu lâu chạy lại… bẻ dáng giùm nữa. Ai nói làm mẫu sướng, tui thấy mệt bà cố! Từ 2h30 đến 6h30 đứng dưới nắng…

Tiếp tục đọc

Ferrari Gentle-Man

IMG_3256

1

Nếu một “người bình thường” như Robbey mặc còn đẹp, chắc chắn bộ trang phục đó phải đẹp!

Khiêm tốn thế còn gì?  Đúng mà, 99% người tiêu dùng dáng đâu được chuẩn như models? Mấy bạn mẫu cắt túi rác chồng vào cơ thể, đôi khi còn lung linh, huống chi đồ hiệu! Do đó, lâu lâu để một bạn cao tầm tầm (1m73), béo tầm tầm (65kg) giới thiệu sản phẩm cũng hay chớ sao. ^^

ava2

2

Puma Ferrari là dòng thời trang cao cấp, ban đầu thiết kế riêng cho các tay đua, nhưng càng về sau càng được giới trẻ ưa chuộng. Bởi bên cạnh chất lượng ngon lành, Puma Ferrari còn toát lên vẻ thời thượng, năng động và mạnh mẽ.

Haizz…

Giá như ai giàu lòng hảo tâm, tặng em một chiếc Ferrari (kèm tài xế) nhỉ? Ton-sur-ton.

Tiếp tục đọc

Robbey’s 3rd Collection: Pure Dewdrops

IMG_8980


Anh đã sẵn sàng yêu,
Dâng hiến sự tự do
Để được em bắt giữ.

Anh đã sẵn sàng yêu
Mọi niềm vui và nỗi đau,
Cùng tất cả thời gian mà ta cần.

Gần đây anh suy nghĩ,
Có lẽ em chưa sẵn sàng yêu anh,
Có lẽ em nghĩ anh cần chững chạc hơn.

Người ta nói, nên cẩn thận điều mình mong muốn
Vì bạn có thể nhận lấy nó.
Nhưng nếu ngày mai em hỏi lại,
Anh sẽ đưa cùng một đáp án:

Rằng anh sẵn sàng yêu
Em kề tai sát anh được không?
Anh hứa không càu nhàu
Anh chỉ cần em hiểu rằng,
Anh ở đây.

India.Arie – Ready For Love


IMG_8933

Tập 1: Say Nắng – The Crush

Hè về. Như thể cái nóng 40 độ C chưa đủ nung chín xác thịt, từng dòng cảm xúc trôi qua tim càng khiến bạn choáng váng trong cơn say nắng bất chợt.

Mỗi cú vấp trên đường tình lại làm bạn thêm e dè trước những cơ duyên mới. Đã bao lần dặn lòng, “yêu” là một từ quá xa xỉ ở thực tại xô bồ. Bạn ngoảnh mặt bỏ đi, môi cười vu vơ, để rồi lại thở dài trong đêm…

Tiếp tục đọc

Wild Angel

IMG_8944

01


Chào cả nhà iu quý, hôm nay có tí việc cần tham khảo ý kiến mọi người nà.


Chả là Nokia mới ra mắt E72 phiên bản trắng, nên tổ chức cuộc thi dành riêng cho các phóng viên. Mỗi cá nhân tham gia sẽ đăng ảnh để chia sẻ niềm đam mê với sắc trắng.

[So excited! ^_^ Blanco has always been mi favorito. ^_^]

IMG_8934

02


Đến tuổi này, tất nhiên tớ đã trải nghiệm tương đối, sở hữu độ sắc sảo nhất định, và… dâm chả kém ai khi xông vào chiến giường! Tuy nhiên, sâu thẳm bên trong, tớ vẫn luôn giữ mọi suy nghĩ sao cho vô tư, hồn nhiên, và lành lặn hết mức có thể.

Dựa trên ý tưởng đó, tớ đã nhờ anh Minh Thiện chụp một series để phác họa tinh thần sống của mình. Tính từ chủ đạo: lạc quan, tinh nghịch, thông minh.


Chọn giúp tớ 3 tấm ảnh mà bạn thích nhất nha. Xin chân thành cảm ơn.

Tiếp tục đọc

Thời Trang và Cuộc Sống – Hương Phố

album_5103


Cuộc sống hiện tại như một kỳ nghỉ dài hạn. Ăn ngủ chơi shop blog ăn ngủ chơi shop blog xoay vòng. Sướng quá cũng không nên, khiến mình mất tập trung vào công việc. Xí hổ ghê. Quyết tâm vượt qua mọi cám dỗ, trong tuần này phải đưa mọi thứ về lại quỹ đạo.

Rất được tổ đãi nhé – không phải tổ nghề của các bạn nghệ sĩ mà là tổ tiên mình. Ừ thì khá ngoan ngoãn, dễ thương, hay giúp đỡ mọi người. Xứng đáng thế mà hihi. Nhật ký 3 ngày cuối tuần như sau.

Thứ 6: Tối đi xem Thảo Trang ở Hard Rock Café. Vội quá nên xuống nhà mới sực nhớ quên thắp nhang, nhờ bé giúp việc làm thay. Đang chạy trên đường thì trời nhỏ giọt lâm râm, bụng bắt đầu lầm bầm. Tạnh. Tạnh hẳn! Vừa đặt chân vào Kumho, mưa đổ ầm ầm ầm. Tới cửa quán bị hỏi vé. Tưởng bé Yến cầm đi – nó không cầm. Nhăn nhó được 2 phút thì anh Huy Cận xuất hiện, dẫn vô luôn. Yay!

Robbey-Rin-Nem0002


Thứ 7: Đã được dặn dò trước – đúng 7h chương trình bắt đầu. Kém 10 mới loay hoay… thắp nhang. Kẹt xe vụ Earth Hour như mọi người đã biết. Vừa đặt chân vào Caravelle, mưa đổ ầm ầm ầm. 8h – vẫn còn kịp… ăn bánh.

Chủ Nhật: Thắp nhang. Buổi tối được mời dự White Impress Fashion Show, trong thư ghi 6h30. Món Huế cùng gia đình – phải chú thích là tiệm đó cách NOWZone khá xa.  6h10 thức ăn mới dọn ra. 6h45 xong và lên đường. Đến nơi, vào WC chỉnh lại đầu tóc, trang phục. Vừa đặt đít xuống ghế đúng 7h15 – “Chương trình xin được phép bắt đầu.” Perfect timing.

Đôi lúc, chính mình còn ngạc nhiên với số hưởng của mình. Tất nhiên, không vì niềm tin vào sức mạnh siêu nhiên vô hình mà phủ nhận sự giúp đỡ của các vị “cứu tinh” hữu hình, như trường hợp anh Huy FB phía trên. Điều thú vị ở đây là déjà vu – tất cả diễn ra đầu xuôi đuôi lọt như thể mình đã lên sẵn kế hoạch vậy.

Thôi, cứ cố gắng, happy-go-lucky. ^_^

~*~
*

Robbey-Rin-Nem0008


Một điểm mình để ý thời gian gần đây: Các nhà thiết kế thường khá thấp bé so với… mặt bằng chung. Chả rõ điều này có liên quan gì đến lựa chọn nghề nghiệp không, nhưng mình đoán ở một nơi sâu thẳm bên trong, mỗi cá nhân đều muốn hoàn thiện bản thân, cho phải thông qua người khác. Ví như papa dở ngoại ngữ nên thả cho ku con học tiếng Anh từ năm… 4 tuổi. Haha, it works.

Tuy không cao nhưng thiên hạ vẫn ngước nhìn – thế chuẩn rồi!

Theo dõi bộ sưu tập mới của Rin Boutique và NEM trong chương trình Thời Trang và Cuộc Sống – với sự góp mặt của Thanh Hằng, Xuân Lan, Vũ Thu Phương, Chung Thục Quyên,  Phùng Ngọc Yến, Thu Hằng, Trang Nhung, Margaritte Trương, Ngọc Quyên, Phượng Zenana, Ngọc Bích, Thanh Hoài, Kim Minh, Phương Linh, Thảo Nhi, Nguyễn Thanh Tuyền, Thu Kiều, Ngô Tiến Đoàn, Vĩnh Thụy, Thanh Thức, Hoàng Long, Nhan Phúc Vinh, vv.

Tiếp tục đọc

Fuckin’ Earth Hour

Robbey-Fashion08


Đầu tiên, chữ fucking trong Anh ngữ được dùng với hàm ý nhấn mạnh, không liên quan gì đến “địt – đụ”. Trước khi muốn dạy đời, đề nghị Google hoặc Wiki để nghiên cứu thêm.

Vừa xem những hình ảnh “xinh đẹp” về Giờ Trái Đất trên mạng, không biết nên bình luận như nào.

Ở Mỹ, dân chúng rất ngại tụ tập, đặc biệt sau kỳ khủng bố September 11. Bạn có thể tranh cãi rằng, vẫn tồn tại các cuộc biểu tình đấy thôi. Nhưng nên nhớ – người ta sẵn chủ định trong đầu, đồng thời chuẩn bị trước tinh thần bất trắc xảy ra.

Thế mới bảo Việt Nam can đảm. Thấy đụng xe là cứ bu bu vào, vừa gây ngạt cho kẻ bị nạn, vừa tắc nghẽn giao thông. Nhỡ chúng nó oánh nhau, lạng quạng cục gạch bay ngay vào đầu, oan ức chăng?

Đi đường gặp lắm chuyện lố bịch.

Robbey-Fashion44


Ở NOW Zone diễn tập thời trang -> chạy xe mà không nhìn trước mặt -> tai nạn -> trước trường Lê Hồng Phong kẹt cứng -> điên tiết, chỉ muốn gào to bài MOVE của Ludacris: “Move bitch, get outta the way, get outta the way!!!”

Thoát khỏi đám hỗn loạn, tiếp tục chặng đường gian khổ.

Bị chặn ở Đồng Khởi, chả hiểu chuyện gì. Bình tĩnh, đánh vòng sang khu Ủy ban nhân dân TP, rẽ trái ở bùng binh để hướng thẳng đến mục tiêu. Dễ dàng ah? Taxi vây quanh: mạnh thằng nào thằng đó chạy, chả chịu nhường ai. Công nhận, tay lái mình ngày càng vững, lách như phim.

Lại bị chặn ở Nhà Hát Thành Phố, mình lịch sự hỏi 2 anh cảnh sát giao thông:

– Muốn đến Caravelle thì đi sao anh, thấy chặn hết trơn rồi.
Đi sao là chuyện của em (?!)

What the fuck? Really? I did give those 2 the nastiest look.

Nhìn mấy đứa tình nguyện viên Earth Hour lởn vởn. Hiểu luôn.

Rốt cục, phải vòng qua Hai Bà Trưng, leo lề và chạy ngược chiều.

Robbey-Fashion07


Kết luận:

1. Giờ Trái Đất gây ùn tắc giao thông -> làm khổ dân -> khuyến khích dân vi phạm luật pháp.
2. Dân phải chạy lòng vòng -> hao xăng -> tiết kiệm nhiên liệu?
3. Dân bị mất thời gian -> thứ này còn quý hơn vàng bạc.

Giải pháp: Khuyến khích dân đóng cửa ngủ vào giờ trái đất. Bày lắm trò mà quản lý kém, chỉ tổ mệt mỏi thêm.

Tào lao. Nhảm nhí. Xàm xí mứng.

Càm ràm thế đủ rồi. Mời các nàng vào xem bộ sưu tập của Nguyễn Minh Quang và bYSI. Anh em nếu không hứng thú mua quà tặng vợ, cũng có thể đảo mắt qua vài pha… lộ hàng ngoạn mục. Thế nhá.

Tiếp tục đọc

For PDT – Robbey’s First Collection

Robbey-Wedding02


Đã lâu mới nghe tim mình đập nhanh vài nhịp, mỗi khi thoáng nghĩ về một… kẻ xa lạ nào đó. Bình thường, Robbey-sama ta đây nói chuyện luôn suôn sẻ, đâu ra đấy. Lúng túng đến mức lưỡi vấp phải răng là biết có vấn đề rồi. E hèm.

Robbey-Wedding03


Mỗi lúc bị thằng Cupid bắn trộm, mình lại tìm đến âm nhạc để dưỡng thương – nhầm – dưỡng cảm xúc. Lựa chọn đầu tiên sẽ là thập niên 90’s, thời điểm điện tử chưa làm tê liệt hóa mọi giọng hát. Đã tự tay chọn ra từng bài trong danh sách này, đảm bảo lời ca lãng mạn nhưng vẫn tương đối thực tế, đúng cá tính của mình.

Nhẽ ra trích vài dòng đính kèm, nhưng xét bé cưng cũng giỏi Anh ngữ nên… Bỏ chút thời gian và công sức sẽ nhớ lâu hơn nhỉ? Well, nếu người ta cũng có chút gì đó… rung rinh. Hihi.

Robbey-Wedding05


Tiếp tục đọc